Lễ Ngũ Tuần
Tên gọi | Lễ Ngũ Tuần |
---|---|
Ngày tháng | Ngày thứ 50 kể từ Lễ Phục Sinh |
Nghi thức | Cầu khẩn Thánh Linh bởi cầu nguyện trong mười ngày từ Ngày Thăng Thiên |
Phước lành | Thánh Linh mưa đầu mùa |
Lễ Ngũ Tuần là một trong các lễ trọng thể của Đức Chúa Trời được ghi chép trong Kinh Thánh. Trong thời đại Cựu Ước, lễ trọng thể này được gọi là Lễ Bảy Tuần Lễ.[1] Tên gọi “Ngũ Tuần”, nghĩa là 50, được đặt cho lễ trọng thể này vì được giữ vào ngày thứ 50 kể từ Lễ Trái Đầu Mùa (Lễ Phục Sinh).[2] 2000 năm trước, sau sự phục sinh và thăng thiên của Đức Chúa Jêsus, Thánh Linh đã giáng xuống các thánh đồ Hội Thánh sơ khai vào ngày này. Các môn đồ được nhận lãnh dư dật Thánh Linh Lễ Ngũ Tuần, đã dạn dĩ truyền đạo và Tin Lành thế giới chính thức được bắt đầu.
Khởi nguyên của Lễ Ngũ Tuần
Lễ Ngũ Tuần là lễ trọng thể bắt nguồn từ Lễ Bảy Tuần Lễ của thời đại Cựu Ước. Lễ Bảy Tuần Lễ đã được chế định nhằm kỷ niệm công việc Môise lên núi Sinai để nhận lấy Mười Điều Răn lần thứ nhất. Người dân Ysơraên được giải phóng khỏi xứ Êdíptô (Ai Cập), đã vượt qua Biển Đỏ được phân rẽ trong quyền năng của Đức Chúa Trời. Vào ngày thứ 40 kể từ khi vượt qua Biển Đỏ, Môise được Đức Chúa Trời gọi và đi lên núi Sinai.[3] Theo lời của Đức Chúa Trời rằng Ngài sẽ ban cho hai bảng đá có chép Mười Điều Răn, Môise lại đi lên núi Sinai 10 ngày sau đó.[4] Đức Chúa Trời đã định ngày này để giữ làm Lễ Bảy Tuần Lễ.
Kể từ ngày sau lễ sabát, là ngày đem bó lúa dâng đưa qua đưa lại (Lễ Trái Đầu Mùa), các ngươi sẽ tính bảy tuần lễ trọn: các ngươi tính năm mươi ngày cho đến ngày sau của lễ sabát thứ bảy, thì phải dâng một của lễ chay mới cho Ðức Giêhôva.
Công việc của Môise là lời tiên tri cho biết về công việc mà Đức Chúa Jêsus sẽ làm trong tương lai.[5][6] Giống như Môise đã đi lên núi Sinai nhằm ngày thứ 40 kể từ khi lên khỏi Biển Đỏ, Đức Chúa Jêsus cũng đã thăng thiên vào ngày thứ 40 kể từ khi phục sinh.[7] Và giống như Môise đã nhận lấy Mười Điều Răn vào ngày thứ 50, tức là 10 ngày sau đó, Đức Chúa Jêsus cũng đã đi vào Nơi Chí Thánh trên trời,[8] nhận lấy Thánh Linh rồi đổ xuống cho các môn đồ vào ngày thứ 50 kể từ khi phục sinh.[9]
Ngày tháng của Lễ Ngũ Tuần
Theo như mạng lệnh mà Đức Chúa Jêsus đã phán trước khi thăng thiên trở về trời rằng “Đừng ra khỏi thành Giêrusalem, nhưng phải ở đó chờ điều Cha đã hứa”,[10] các môn đồ đã gắng sức cầu nguyện trong mười ngày kể từ Ngày Thăng Thiên. Và vào ngày thứ 50 kể từ khi Đức Chúa Jêsus phục sinh, khoảng 120 thánh đồ đã nhóm lại tại phòng cao của Mác và giữ Lễ Ngũ Tuần.[11]
Đến ngày lễ Ngũ tuần, môn đồ nhóm họp tại một chỗ.
Ngay cả sau đó, để kỷ niệm công việc của Đấng Christ, hàng năm, các thánh đồ Hội Thánh sơ khai vẫn giữ Lễ Phục Sinh (ngày sau ngày Sabát đầu tiên tính từ Lễ Bánh Không Men) lấy tiêu chuẩn là Lễ Vượt Qua (buổi tối ngày 14 tháng giêng thánh lịch) và Lễ Bánh Không Men (ngày 15 tháng giêng thánh lịch), và họ cũng đã giữ Lễ Ngũ Tuần vào ngày thứ 50 kể từ Lễ Phục Sinh.[12]
Còn chúng ta, khi những ngày ăn bánh không men qua rồi, thì xuống thuyền tại thành Philíp, trong năm ngày gặp nhau tại thành Trôách, rồi chúng ta ở lại đó bảy ngày. Ngày thứ nhất trong tuần lễ (Lễ Phục Sinh), chúng ta đang nhóm lại để bẻ bánh... Vì Phaolô đã quyết định đi qua trước thành Êphêsô, song không dừng lại tại đó, e cho chậm trễ trong cõi Asi. Người vội đi đặng có thể đến thành Giêrusalem kịp ngày lễ Ngũ tuần.
Phước lành Thánh Linh của Lễ Ngũ Tuần
Đức Chúa Jêsus đã ví dụ công việc Tin Lành của Đức Chúa Trời với việc làm nông.[13] Mưa, điều chắc chắn cần thiết để hạt giống gieo trong ruộng có thể lớn lên thành lúa mì, nghĩa là Thánh Linh mà Đức Chúa Trời đổ xuống.[14][15] Đấng tiên tri Giôên đã tiên tri rằng trong tương lai Đức Chúa Trời sẽ ban xuống mưa đầu mùa và mưa cuối mùa.[16] 2000 năm trước, lời tiên tri về mưa đầu mùa đã được ứng nghiệm khi Thánh Linh giáng xuống trên các thánh đồ đã gắng sức cầu nguyện trong khi chờ đợi Lễ Ngũ Tuần theo như lời phán của Đức Chúa Jêsus.
Đến ngày lễ Ngũ tuần, môn đồ nhóm họp tại một chỗ. Thình lình, có tiếng từ trời đến như tiếng gió thổi ào ào, đầy khắp nhà môn đồ ngồi. Các môn đồ thấy lưỡi rời rạc từng cái một, như lưỡi bằng lửa hiện ra, đậu trên mỗi người trong bọn mình. Hết thảy đều được đầy dẫy Đức Thánh Linh, khởi sự nói các thứ tiếng khác, theo như Đức Thánh Linh cho mình nói.
Vào Lễ Ngũ Tuần, các sứ đồ đã mặc lấy Thánh Linh và bắt đầu rao truyền về Đức Chúa Jêsus bằng nhiều thứ tiếng.[17] Hơn nữa, họ cũng không khuất phục trước bắt bớ hay nguy hiểm sự chết, và đã dạn dĩ rao truyền rằng Đức Chúa Jêsus là Đấng Christ ngay cả trước những nhà lãnh đạo tôn giáo đương thời.[18][19] Bởi ân điển của Thánh Linh Lễ Ngũ Tuần, số môn đồ đã tăng thêm hàng ngàn người chỉ trong một ngày, và Tin Lành vốn chỉ trong phạm vi Ysơraên đã được truyền bá đến nhiều đất nước trong chốc lát.[20] Như lời phán của Đức Chúa Jêsus rằng “Nhưng khi Đức Thánh Linh giáng trên các ngươi, thì các ngươi sẽ nhận lấy quyền phép, và làm chứng về ta tại thành Giêrusalem, cả xứ Giuđê, xứ Samari, cho đến cùng trái đất”,[7] Thánh Linh Lễ Ngũ Tuần đã trở thành ngòi nổ để truyền bá Đấng Christ và Tin Lành ra khắp thế giới.
Xem thêm
Chú thích
- ↑ “신명기 16:16”.
너의 중 모든 남자는 일 년 삼차 곧 무교절과 칠칠절과 초막절에 네 하나님 여호와의 택하신 곳에서 여호와께 보이되 공수로 여호와께 보이지 말고
- ↑ “레위기 23:15-16”.
안식일 이튿날 곧 너희가 요제로 단을 가져온 날부터 세어서 칠 안식일의 수효를 채우고 제칠 안식일 이튿날까지 합 오십 일을 계수하여 새 소제를 여호와께 드리되
- ↑ “출애굽기 19:1-7”.
이스라엘 자손이 애굽 땅에서 나올 때부터 제삼월 곧 그 때에 그들이 시내 광야에 이르니라 ... 모세가 하나님 앞에 올라가니 여호와께서 산에서 그를 불러 가라사대 너는 이같이 야곱 족속에게 이르고 이스라엘 자손에게 고하라 ... 모세가 와서 백성의 장로들을 불러 여호와께서 자기에게 명하신 그 모든 말씀을 그 앞에 진술하니
- ↑ “출애굽기 24:12-18”.
여호와께서 모세에게 이르시되 너는 산에 올라 내게로 와서 거기 있으라 너로 그들을 가르치려고 내가 율법과 계명을 친히 기록한 돌판을 네게 주리라 ... 모세는 구름 속으로 들어가서 산 위에 올랐으며 사십 일 사십 야를 산에 있으니라
- ↑ “신명기 18:18”.
내가 그들의 형제 중에 너[모세]와 같은 선지자 하나를 그들을 위하여 일으키고 내 말을 그 입에 두리니 내가 그에게 명하는 것을 그가 무리에게 다 고하리라
- ↑ “사도행전 3:20-24”.
또 주께서 너희를 위하여 예정하신 그리스도 곧 예수를 보내시리니 ... 모세가 말하되 주 하나님이 너희를 위하여 너희 형제 가운데서 나 같은 선지자 하나를 세울 것이니 너희가 무엇이든지 그 모든 말씀을 들을 것이라 ... 또한 사무엘 때부터 옴으로 말한 모든 선지자도 이때를 가리켜 말하였느니라
- ↑ 7,0 7,1 “사도행전 1:3-9”.
해 받으신 후에 또한 저희에게 확실한 많은 증거로 친히 사심을 나타내사 사십 일 동안 저희에게 보이시며 하나님 나라의 일을 말씀하시니라 ... 오직 성령이 너희에게 임하시면 너희가 권능을 받고 예루살렘과 온 유대와 사마리아 땅 끝까지 이르러 내 증인이 되리라 하시니라 이 말씀을 마치시고 저희 보는 데서 올리워 가시니 구름이 저를 가리워 보이지 않게 하더라
- ↑ “히브리서 9:11-24”.
그리스도께서 장래 좋은 일의 대제사장으로 오사 손으로 짓지 아니한, 곧 이 창조에 속하지 아니한[하늘에 있는] 더 크고 온전한 장막으로 말미암아 ... 오직 자기 피로 영원한 속죄를 이루사 단번에 성소에 들어가셨느니라 ... 그리스도께서는 참 것의 그림자인 손으로 만든 성소에 들어가지 아니하시고 오직 참 하늘에 들어가사
- ↑ 안상홍, "제2장 3차의 7개 절기", 《하나님의 비밀과 생명수의 샘》, 멜기세덱출판사, 2019, 18쪽, "이 절기를 정하심은 이스라엘 백성들이 애굽에서 떠나 홍해 바다를 건너던 날 정월 22일부터 모세가 십계명을 받으러 시내산에 올라간 날 3월 11일까지 합 50일이 된 고로(출 19장 16-25절, 24장 1-18절 참고) 이날들을 기억하기 위하여 맥추절을 정하여 대대로 기념하게 하였으니(출 14장 29-31절, 19장 1-2절, 24장 12-16절), 이 일의 실상은 예수께서 부활하신 날부터 하늘 지성소에 들어가시던 날 곧 오순절까지 합 50일째 되는 날에 성령을 부어주신 것으로 성취되었다. 모세가 시내산에 올라가 십계명을 받아온 것은 장차 예수님이 하늘 성소에 들어가서 성령을 받아 제자들에게 부어 주실 것을 표상한 것이다(행 2장 1-4절, 히 9장 11-12절)."
- ↑ “사도행전 1:3-4”.
해 받으신 후에 또한 저희에게 확실한 많은 증거로 친히 사심을 나타내사 사십 일 동안 저희에게 보이시며 하나님 나라의 일을 말씀하시니라 사도와 같이 모이사 저희에게 분부하여 가라사대 예루살렘을 떠나지 말고 내게 들은 바 아버지의 약속하신 것을 기다리라
- ↑ “사도행전 1:13-15”.
들어가 저희 유하는 다락에 올라가니 베드로, 요한, 야고보, 안드레와 빌립, 도마와 바돌로매, 마태와 및 알패오의 아들 야고보, 셀롯인 시몬, 야고보의 아들 유다가 다 거기 있어 여자들과 예수의 모친 마리아와 예수의 아우들로 더불어 마음을 같이하여 전혀 기도에 힘쓰니라 모인 무리의 수가 한 일백이십 명이나 되더라
- ↑ “고린도전서 16:8”.
내가 오순절까지 에베소에 유하려 함은
- ↑ “마태복음 13:24–30, 37–39”.
예수께서 그들 앞에 또 비유를 베풀어 가라사대 천국은 좋은 씨를 제 밭에 뿌린 사람과 같으니 ... 추수 때에 내가 추수꾼들에게 말하기를 ... 곡식은 모아 내 곳간에 넣으라 하리라 ... 제자들이 나아와 가로되 밭의 가라지의 비유를 우리에게 설명하여 주소서 대답하여 가라사대 좋은 씨를 뿌리는 이는 인자요 밭은 세상이요 좋은 씨는 천국의 아들들이요 ... 추수 때는 세상 끝이요 추수꾼은 천사들이니
- ↑ “호세아 6:3”.
그러므로 우리가 여호와를 알자 힘써 여호와를 알자 그의 나오심은 새벽빛같이 일정하니 비와 같이, 땅을 적시는 늦은 비와 같이 우리에게 임하시리라 하리라
- ↑ “스가랴 10:1”.
봄비 때에 여호와 곧 번개를 내는 여호와께 비를 구하라 무리에게 소낙비를 내려서 밭의 채소를 각 사람에게 주리라
- ↑ “요엘 2:23”.
시온의 자녀들아 너희는 너희 하나님 여호와로 인하여 기뻐하며 즐거워할지어다 그가 너희를 위하여 비를 내리시되 이른 비를 너희에게 적당하게 주시리니 이른 비와 늦은 비가 전과 같을 것이라
- ↑ “사도행전 2:14-21”.
베드로가 열한 사도와 같이 서서 소리를 높여 가로되 유대인들과 예루살렘에 사는 모든 사람들아 이 일을 너희로 알게 할 것이니 내 말에 귀를 기울이라 때가 제삼시니 너희 생각과 같이 이 사람들이 취한 것이 아니라 이는 곧 선지자 요엘로 말씀하신 것이니 일렀으되 하나님이 가라사대 말세에 내가 내 영으로 모든 육체에게 부어주리니 ... 누구든지 주의 이름을 부르는 자는 구원을 얻으리라 하였느니라
- ↑ “사도행전 4:1-4”.
사도들이 백성에게 말할 때에 제사장들과 성전 맡은 자와 사두개인들이 이르러 백성을 가르침과 예수를 들어 죽은 자 가운데서 부활하는 도 전함을 싫어하여 저희를 잡으매 날이 이미 저문 고로 이튿날까지 가두었으나 말씀을 들은 사람 중에 믿는 자가 많으니 남자의 수가 약 오천이나 되었더라
- ↑ “사도행전 5:27-42”.
저희를 끌어다가 공회 앞에 세우니 대제사장이 물어 가로되 우리가 이 이름으로 사람을 가르치지 말라고 엄금하였으되 너희가 너희 교를 예루살렘에 가득하게 하니 ... 크게 노하여 사도들을 없이하고자 할새 ... 사도들을 불러들여 채찍질하며 예수의 이름으로 말하는 것을 금하고 놓으니 사도들은 그 이름을 위하여 능욕 받는 일에 합당한 자로 여기심을 기뻐하면서 공회 앞을 떠나니라 저희가 날마다 성전에 있든지 집에 있든지 예수는 그리스도라 가르치기와 전도하기를 쉬지 아니하니라
- ↑ “사도행전 2:23-47”.
베드로가 가로되 너희가 회개하여 각각 예수 그리스도의 이름으로 침례를 받고 죄 사함을 얻으라 그리하면 성령을 선물로 받으리니 ... 그 말을 받는 사람들은 침례를 받으매 이 날에 제자의 수가 삼천이나 더하더라 ... 주께서 구원받는 사람을 날마다 더하게 하시니라