Ấn của Đức Chúa Trời

Từ Từ điển tri thức Hội Thánh của Đức Chúa Trời
Phiên bản vào lúc 08:07, ngày 1 tháng 12 năm 2023 của Ngocanh63 (thảo luận | đóng góp)
Bước tới điều hướng Bước tới tìm kiếm
Cảnh lễ tiệc thánh Lễ Vượt Qua nổi tiếng với tên gọi “Bữa ăn tối cuối cùng”

Ấn của Đức Chúa Trời xuất hiện trong lời tiên tri ở sách Khải Huyền chương 7 của Kinh Thánh Tân Ước. Sứ đồ Giăng đã nhìn thấy và ghi chép về sự mặc thị rằng ấn của Đức Chúa Trời sẽ được đóng trên trán những người dân của Đức Chúa Trời trước khi đại tai vạ xảy đến. Nói một cách đơn giản thì ấn của Đức Chúa Trời là con dấu của Đức Chúa Trời.[1]

Vào bất cứ thời đại nào, Đức Chúa Trời đều đóng ấn những người mà Ngài xét là xứng đáng. Có ấn về chức vụ của sứ đồ,[2] cũng có ấn về sự công bình bởi đức tin.[3] Và sự nhận lãnh Thánh Linh cũng là chứng cớ đảm bảo được đóng ấn.[4] Ấn của Đức Chúa Trời xuất hiện trong Khải Huyền chương 7 là dấu của sự cứu chuộc hầu cho các thánh đồ được cứu khỏi tai vạ cuối cùng, chính là Lễ Vượt Qua giao ước mới.

Công việc đóng ấn của Đức Chúa Trời

Albrecht Dürer, <Bốn thiên sứ cầm gió lại>, 1498

Lời tiên tri về công việc đóng ấn của Đức Chúa Trời được ghi chép trong sách Khải Huyền chương 7.

Sau việc ấy, tôi thấy bốn vị thiên sứ đứng ở bốn góc đất, cầm bốn hướng gió lại, hầu cho không gió nào thổi trên đất, trên biển, hay là trên cây nào. Tôi lại thấy một vị thiên sứ khác, từ phía mặt trời mọc mà lên, cầm ấn của Ðức Chúa Trời hằng sống. Người cả tiếng kêu bốn vị thiên sứ đã được quyền làm hại đất cùng biển, và bảo rằng: Chớ làm hại đất, biển và cây cối, cho đến chừng nào chúng ta đã đóng ấn trên trán những tôi tớ Ðức Chúa Trời chúng ta.

- Khải Huyền 7:1–3

Bốn thiên sứ có quyền làm hại đất và biển đang cầm gió lại. Trong Kinh Thánh, gió là ví dụ cho chiến tranh.[5] Bốn hướng gió ở bốn góc đất mà bốn vị thiên sứ đang cầm lại là bốn hướng đông, tây, nam, bắc của trái đất, tức là cuộc đại chiến thế giới diễn ra trên toàn thế giới. Sau khi khiến cho bốn hướng gió được cầm lại, Đức Chúa Trời sẽ đóng ấn trên trán của các thánh đồ. Khi công việc đóng ấn kết thúc, cơn gió mà bốn vị thiên sứ đang cầm lại sẽ được thả ra và cuộc đại chiến sẽ xảy ra trên thế giới. Công việc đóng ấn chính là công việc của Đức Chúa Trời để cứu rỗi nhân loại trước khi tai vạ ập đến.

Thời kỳ

Trong lịch sử đã xảy ra hai cuộc đại chiến thế giới. Cuộc chiến mà bốn vị thiên sứ cầm lại trong Khải Huyền chương 7 là Đại Chiến Thế Giới II (1939-1945). Sách Khải Huyền chương 6 đã chứng minh điều này.

Tôi nhìn xem, khi Chiên Con mở ấn thứ sáu, thì có một cơn động đất lớn; mặt trời bèn trở nên tối tăm như túi lông đen, cả mặt trăng trở nên như huyết. Các vì sao trên trời sa xuống đất, như những trái xanh của một cây vả bị cơn gió lớn lung lay rụng xuống.

- Khải Huyền 6:12–13

Các vì sao trên trời và trái của cây vả trong Kinh Thánh chỉ về dân tộc Ysơraên.[6][7] Các vì sao trên trời sa xuống đất giống như những trái của cây vả bị cơn gió lớn lung lay rụng xuống nghĩa là rất nhiều người Giuđa sẽ hy sinh trong cuộc chiến tranh lớn này. Trong Đại Chiến Thế Giới II, Đức Quốc xã đã coi người Giuđa là một chủng tộc thấp kém và cưỡng chế họ đến các khu ghetto[8] và các trại tập trung, đồng thời tàn sát người Giuđa không phân biệt già trẻ trai gái với danh nghĩa thanh lọc sắc tộc. Số người bị tàn sát lên đến 6 triệu người, bao gồm 1,5 triệu trẻ em.[9]

Trong Khải Huyền chương 7, công việc đóng ấn của Đức Chúa Trời được bắt đầu sau khi các thiên sứ cầm bốn hướng gió lại, tức là sau năm 1945, khi Đại Chiến Thế Giới II kết thúc.

Địa điểm bắt đầu

Công việc đóng ấn của Đức Chúa Trời được bắt đầu từ phía mặt trời mọc.

Tôi lại thấy một vị thiên sứ khác, từ phía mặt trời mọc mà lên, cầm ấn của Ðức Chúa Trời hằng sống. Người cả tiếng kêu bốn vị thiên sứ đã được quyền làm hại đất cùng biển, và bảo rằng: Chớ làm hại đất, biển và cây cối, cho đến chừng nào chúng ta đã đóng ấn trên trán những tôi tớ Ðức Chúa Trời chúng ta.

- Khải Huyền 7:2–3

Nơi mặt trời mọc trong Khải Huyền chương 7 chỉ về Đại Hàn Dân Quốc, đất nước đầu cùng đất phương đông gắn với lục địa tính từ đảo Bátmô, nơi sứ đồ Giăng được nhận sự mặc thị. Trong rất nhiều đất nước ở phương đông, Đại Hàn Dân Quốc là nơi mặt trời mọc đã được tiên tri trong Kinh Thánh sở dĩ là vì “ấn của Đức Chúa Trời” đã xuất hiện tại Đại Hàn Dân Quốc.

Đại Hàn Dân Quốc nằm ở đầu cùng đất phương đông từ Ysơraên

Ấn của Ðức Chúa Trời: Lễ Vượt Qua

Ấn của Đức Chúa Trời là dấu hiệu để cứu rỗi người dân của Đức Chúa Trời thoát khỏi tai vạ cuối cùng. Lẽ thật hầu cho thoát khỏi tai vạ chính là Lễ Vượt Qua. Ngay từ tên gọi “Vượt Qua” đã có nghĩa là tai vạ vượt qua. Lễ Vượt Qua trong tiếng Hêbơrơ là Pesach (פֶּסַח), tiếng Gờréc là Pasca (πασχα) và tiếng Anh là Passover. Tất cả đều mang ý nghĩa là “tai vạ vượt qua”.

Kể từ khi được lập ra lần đầu tiên vào 3500 năm trước, Lễ Vượt Qua đã được hứa như là dấu của sự cứu chuộc giúp thoát khỏi tai vạ. Lễ Vượt Qua cũng chính là ấn mà Đức Chúa Trời đóng trên trán các thánh đồ để cứu họ khỏi tai vạ sắp đến đương khi bốn vị thiên sứ cầm bốn hướng gió lại.

Thời đại Xuất Êdíptô

Thiên sứ hủy diệt vượt qua nhà nào giữ Lễ Vượt Qua

Vào thế kỷ 15 TCN, người dân Ysơraên đang sống cuộc đời nô lệ tại Ai Cập (sau đây gọi là Êdíptô). Để giải phóng cho họ, Đức Chúa Trời đã giáng xuống đại tai vạ hủy diệt các con đầu lòng trong khắp xứ Êdíptô. Tuy nhiên đối với người dân Ysơraên, trước khi tai vạ giáng xuống, Đức Chúa Trời đã hầu cho họ giết thịt chiên con vào buổi tối ngày 14 tháng 1 (thánh lịch) rồi lấy huyết bôi trên cây cột và mày cửa nhà. Đây chính là Lễ Vượt Qua đầu tiên.

Các ngươi hãy bắt hoặc trong bầy chiên, hoặc trong bầy dê, chiên con đực hay là dê con đực, tuổi giáp niên, chẳng tì vít chi, đoạn để dành cho đến ngày mười bốn tháng nầy; rồi cả hội chúng Ysơraên sẽ giết nó, vào lối chiều tối. Họ sẽ lấy huyết đem bôi trên hai cây cột và mày cửa của nhà nào ăn thịt chiên con đó... ấy là lễ Vượt qua của Ðức Giêhôva. Ðêm đó ta sẽ đi qua xứ Êdíptô, hành hại mọi con đầu lòng xứ Êdíptô, từ người ta cho đến súc vật; ta sẽ xét đoán các thần của xứ Êdíptô; ta là Ðức Giêhôva. Huyết bôi trên nhà các ngươi ở, sẽ dùng làm dấu hiệu; khi ta hành hại xứ Êdíptô, thấy huyết đó, thì sẽ vượt qua, chẳng có tai nạn hủy diệt các ngươi.

- Xuất Êdíptô Ký 12:5–13

Vào đêm Lễ Vượt Qua, tất thảy mọi con đầu lòng của xứ Êdíptô, từ con đầu lòng của Pharaôn cho đến con đầu lòng của kẻ bị tù, kể cả con đầu lòng của súc vật cũng đều chết hết.[10] Thế nhưng những người dân Ysơraên đã giữ Lễ Vượt Qua thì được bảo vệ khỏi tai vạ và được giải phóng khỏi xứ Êdíptô vào ngày hôm sau. Dù không phải dân Ysơraên nhưng nếu bôi huyết của chiên con Lễ Vượt Qua thì cũng được cứu rỗi khỏi tai vạ và được cùng dân Ysơraên ra khỏi xứ Êdíptô.[11] Huyết của chiên con Lễ Vượt Qua đã trở nên dấu hiệu vượt qua tai vạ theo lời hứa của Đức Chúa Trời.

Thời đại Êxêchia

Thiên sứ đánh bại 185.000 quân lính Asiri chỉ trong một đêm. Peter Paul Rubens, <Sự thất bại của Sanchêríp>

Lời hứa của Lễ Vượt Qua rằng “tai vạ vượt qua” không chỉ giới hạn trong thời đại Xuất Êdíptô. Hiệu lực của Lễ Vượt Qua cũng được bày tỏ kể cả trong thời đại Êxêchia sau đó khoảng 800 năm. Êxêchia là vị vua thứ 13 của vương quốc Nam Giuđa. Lễ Vượt Qua đã không được giữ trong suốt một khoảng thời gian dài từ sau khi vương quốc Ysơraên thống nhất bị phân chia thành Bắc Ysơraên và Nam Giuđa. Ngay khi lên ngôi, Êxêchia đã sửa sang lại đền thờ bị phá hủy[12] và quyết định giữ Lễ Vượt Qua[13] theo lời khuyên của đấng tiên tri Êsai. Vua sai sứ đi khắp Nam Giuđa và cả Bắc Ysơraên để kêu gọi dân sự hãy đến Giêrusalem để giữ Lễ Vượt Qua. Bắc Ysơraên đã không giữ Lễ Vượt Qua hơn 250 năm kể từ khi vua đầu tiên là Giêrôbôam làm ra hình tượng và thờ lạy chúng.[14] Người dân Bắc Ysơraên không hiểu biết về Lễ Vượt Qua, nên họ đã chê cười và nhạo báng các trạm đưa tin.[15] Cuối cùng, chỉ có người dân Nam Giuđa và một vài người dân Bắc Ysơraên khiêm tốn nghe lời của các trạm mà đến Giêrusalem để giữ Lễ Vượt Qua.[16]

Ba năm sau, quân đội Assyria (sau đây gọi là Asiri) đã vây hãm thành Samari, là thủ đô của Bắc Ysơraên. Asiri là cường quốc đã chinh phục các nước xung quanh bờ biển Địa Trung Hải và khu vực Tiểu Á. Sau 3 năm vây hãm, Samari đã bị chiếm lấy, hàng triệu người chết và hàng trăm nghìn người bị bắt làm phu tù.[17] Vương quốc Bắc Ysơraên đã hoàn toàn bị diệt vong vào khoảng năm 721 TCN. Sách II Các Vua giải thích nguyên nhân cơ bản khiến Bắc Ysơraên bị diệt vong là vì họ đã phản bội giao ước của Đức Chúa Trời.

Xảy ra năm thứ tư đời Êxêchia, nhằm năm thứ bảy đời Ôsê, con trai Êla, vua Ysơraên, thì Sanhmanasa, vua Asiri, đi lên đánh Samari và vây nó. Cuối ba năm, người hãm lấy: ấy vậy nhằm năm thứ sáu đời Êxêchia, năm thứ chín đời Ôsê, vua Ysơraên, thì Samari bị chiếm lấy... ấy vì chúng không có vâng theo lời phán của Giêhôva Ðức Chúa Trời mình, nhưng bội giao ước Ngài, không khứng nghe, và chẳng làm theo các điều mà Môise, tôi tớ của Ðức Giêhôva, đã truyền cho.

- II Các Vua 18:9–12

Lãnh thổ của Asiri bao quanh vương quốc Giuđa

Vào năm thứ 14 đời vua Êxêchia, Sanchêríp, vua của Asiri đem quân đến chiếm các thành kiên cố của Nam Giuđa. Cuộc bao vây thu hẹp đến Giêrusalem là thủ đô của Nam Giuđa.[18][19] Sanchêríp và các tôi tớ của ông đã cười nhạo người dân Nam Giuđa yếu đuối và giễu cợt Đức Chúa Trời mà người dân tin cậy.[20] Êxêchia đã sai các trưởng lão đến gặp đấng tiên tri Êsai để cầu hỏi Đức Chúa Trời. Đức Chúa Trời đã ban lời hứa cứu rỗi cho nước Nam Giuđa rằng “Vua Asiri sẽ không vào thành nầy, cũng chẳng bắn một mũi tên nào vào thành, những quân cầm khiên cũng không tiếp cận được thành, cũng không đắp đồn lũy xung quanh thành và chúng sẽ trở về theo con đường mà chúng đã đi đến”.[21] Theo lời ấy, đạo quân Asiri đã bị tiêu diệt chỉ sau một đêm.

Vì tại cớ ta và Đavít, kẻ tôi tớ ta, ta sẽ binh vực thành nầy đặng cứu nó. Trong đêm đó, có một thiên sứ của Đức Giêhôva đi đến trong dinh Asiri, và giết một trăm tám mươi lăm ngàn người tại đó. Sáng ngày mai, người ta thức dậy, bèn thấy quân ấy, kìa, chỉ là thây đó thôi.

- II Các Vua 19:34–35

Êxêchia đã rao truyền và giữ Lễ Vượt Qua với tấm lòng mong muốn sự hòa bình cho đất nước nhờ được nhận phước lành của Đức Chúa Trời. Nam Giuđa đã giữ Lễ Vượt Qua theo đức tin và việc làm của Êxêchia, nên đã được bảo hộ khỏi cuộc xâm lược của Asiri nhờ có sự giúp đỡ của Đức Chúa Trời.

Thời đại Tân Ước

Đấng Christ đã trở nên chiên con của Lễ Vượt Qua và hy sinh. Francisco de Zurbarán, <Chiên con của Đức Chúa Trời>, 1635-1640

Lịch sử người dân của Đức Chúa Trời được thoát khỏi tai vạ nhờ giữ Lễ Vượt Qua trong thời đại Cựu Ước là hình bóng cho thấy sự việc sẽ xảy đến vào thời đại Tân Ước,[22] và thực thể của chiên con Lễ Vượt Qua chính là Đức Chúa Jêsus Christ.

Vì Đấng Christ là con sinh lễ Vượt qua của chúng ta, đã bị giết rồi.

- I Côrinhtô 5:7

Huyết của chiên con Lễ Vượt Qua trong thời đại Cựu Ước là dấu hiệu để tai vạ vượt qua người dân Ysơraên. Huyết mà Đức Chúa Jêsus đổ ra trên thập tự giá với tư cách là chiên con của Lễ Vượt Qua vào thời đại Tân Ước cũng giống như vậy.

Tại nơi cử hành nghi thức Lễ Vượt Qua, Đức Chúa Jêsus đã lấy rượu nho, đưa cho các môn đồ và phán rằng “Chén này là huyết của sự giao ước mà Ta đã đổ ra để cứu rỗi các ngươi”. Và Ngài cũng phán rằng bánh của Lễ Vượt Qua là thịt Ngài.

Ngài phán rằng: Ta rất muốn ăn lễ Vượt qua nầy với các ngươi trước khi ta chịu đau đớn... Đoạn, Ngài cầm lấy bánh, tạ ơn xong, bẻ ra phân phát cho môn đồ, mà phán rằng: Nầy là thân thể ta, đã vì các ngươi mà phó cho; hãy làm sự nầy để nhớ đến ta... Chén (rượu nho) nầy là giao ước mới trong huyết ta vì các ngươi mà đổ ra.

- Luca 22:15, 19–20

Giống như người dân Ysơraên trong thời đại Cựu Ước đã giữ Lễ Vượt Qua bằng thịt và huyết của chiên con, các thánh đồ ở thời đại Tân Ước cũng giữ Lễ Vượt Qua giao ước mới bằng thịt và huyết của Đức Chúa Jêsus, là thực thể của chiên con. Bởi giữ gìn Lễ Vượt Qua giao ước mới và ghi khắc trong lòng tình yêu thương của Đấng Christ, là Đấng đã đổ huyết trên thập tự giá, các thánh đồ sẽ nhận được nhiều phước lành như sự tha tội và sự sống đời đời thông qua huyết của Đấng Christ.[23][24] Thêm vào đó, họ cũng được ban cho phước lành thoát khỏi đại tai vạ vào lúc cuối cùng, như đã được cho thấy trước thông qua lịch sử Cựu Ước là hình bóng. Giống như thời Xuất Êdíptô hay đương thời vua Êxêchia, kể cả vào những ngày sau rốt, huyết của Lễ Vượt Qua cũng trở nên dấu hiệu giúp thoát khỏi tai vạ. Vì vậy, ấn của Đức Chúa Trời trong Khải Huyền chương 7 là lời tiên tri về Lễ Vượt Qua giao ước mới.

Sự thật này cũng được tỏ ra trong lời phán của Đức Chúa Jêsus được ghi chép trong sách Tin Lành Giăng. Đức Chúa Jêsus phán rằng “Người nào ăn thịt ta và uống huyết ta, thì ở trong ta, và ta ở trong người”.[25] Điều này có nghĩa là chúng ta được trở nên một thân thể với Đức Chúa Jêsus bởi việc giữ Lễ Vượt Qua. Song Đức Chúa Jêsus phán rằng Ngài là Đấng được đóng ấn của Đức Chúa Trời.

... vì ấy là Con (Jêsus), mà Cha, tức là chính Đức Chúa Trời, đã ghi ấn tín của mình.

- Giăng 6:27

Người giữ Lễ Vượt Qua giao ước mới và trở nên đồng một thân thể với Đức Chúa Jêsus chắc chắn là người nhận được ấn của Đức Chúa Trời. Nói cách khác, Lễ Vượt Qua giao ước mới chính là lẽ thật hầu cho được nhận lấy ấn của Đức Chúa Trời. Các thánh đồ được nhận ấn của Đức Chúa Trời thông qua Lễ Vượt Qua giao ước mới sẽ trở thành người dân của Đức Chúa Trời,[26] là người thuộc về Đức Chúa Trời[27] và Đức Chúa Trời sẽ bảo vệ những người ấy vào ngày tai vạ cuối cùng.

Bây giờ, hỡi Giacốp! Ðức Giêhôva là Ðấng đã dựng nên ngươi, hỡi Ysơraên! Ngài là Ðấng đã tạo thành ngươi, phán như vầy: Ðừng sợ, vì ta đã chuộc ngươi. Ta đã lấy tên ngươi gọi ngươi; ngươi thuộc về ta. Khi ngươi vượt qua các dòng nước, ta sẽ ở cùng; khi ngươi lội qua sông, sẽ chẳng che lấp. Khi ngươi bước qua lửa, sẽ chẳng bị cháy, ngọn lửa chẳng đốt ngươi. Vì ta là Giêhôva Ðức Chúa Trời ngươi, Ðấng Thánh của Ysơraên, Cứu Chúa ngươi...

- Êsai 43:1–3

Hơn nữa, lễ tiệc thánh Lễ Vượt Qua đã trở nên ấn làm hoàn thành tất thảy lời hứa của Đức Chúa Trời như sự tha tội,[28] sự cứu chuộc,[29] sự hòa thuận,[30] sự công bình,[31] hòa bình,[32] sự mua bằng huyết.[33]

Theo Khải Huyền chương 7, phương pháp duy nhất để có thể thoát khỏi đại tai vạ cuối cùng chính là nhận lấy ấn của Đức Chúa Trời. Nói cách khác, vào thời đại Tân Ước, những người ăn bánh và uống rượu nho của Lễ Vượt Qua tượng trưng cho thịt và huyết của Đấng Christ chí thánh, đồng thời ghi khắc trong lòng tình yêu thương và sự hy sinh của Đấng Christ, sẽ thoát khỏi tai vạ cuối cùng với tư cách là người được đóng ấn của Đức Chúa Trời trên trán mình.

Lời tiên tri trong Cựu Ước về ấn của Đức Chúa Trời

Lời tiên tri về ấn của Đức Chúa Trời không chỉ được ghi chép trong sách Khải Huyền mà còn được chép trong sách Êxêchiên của Cựu Ước nữa.

mà phán rằng: Hãy trải qua giữa thành, tức giữa Giêrusalem, ghi dấu trên trán những người nào than thở khóc lóc về mọi sự gớm ghiếc đã phạm giữa thành nầy. Rồi Ngài phán cùng những người kia cách như cho tôi nghe rằng: Hãy qua trong thành đằng sau nó, và đánh: mắt ngươi chớ đoái tiếc, và đừng thương xót. Nào già cả, nào trai trẻ, nào gái đồng trinh, nào con nít, đàn bà, hãy giết hết; nhưng chớ lại gần một kẻ nào là kẻ đã có ghi dấu;...

- Êxêchiên 9:4-6

Đấng tiên tri Êxêchiên đã trông thấy sự mặc thị rằng Đức Chúa Trời phân loại một cách đặc biệt giữa những người xưng mình tin vào Đức Chúa Trời mà lại coi thường luật pháp của Ngài và đang thờ lạy hình tượng, với những người than thở khóc lóc về những sự gớm ghiếc ấy. Êxêchiên trông thấy cảnh Đức Chúa Trời ghi dấu hiệu thoát khỏi tai vạ trên trán người dân của Ngài và tiêu diệt những kẻ nào không có dấu ấy.

Êxêchiên là đấng tiên tri vào giai đoạn cuối của nước Nam Giuđa, và sách Êxêchiên là sự mặc thị của Đức Chúa Trời mà ông đã được nghe và thấy ngay trước khi Giuđa hoàn toàn bị hủy diệt (khoảng năm 586 TCN) bởi vương quốc Tân Babylôn (Babylôn). Trước Êxêchiên không lâu, đấng tiên tri Sôphôni làm công việc vào thời đại vua Giôsia cũng đã tiên tri trước về sự hủy diệt sắp xảy đến với đất nước Giuđa. Những lời tiên tri của ông trước hết là những việc xảy ra trong Cựu Ước, nhưng trên thực tế, những lời tiên tri ấy liên quan đến những việc sẽ xảy ra vào thời kỳ tai vạ cuối cùng sắp giáng xuống. Vì vậy, sách Sôphôni đã tiên tri về tình cảnh thảm khốc hơn rất nhiều so với tình huống khi đất nước Giuđa bị diệt vong, tức là về đại tai vạ hủy diệt hết thảy loài người và các loài thú trên mặt đất, kể cả các loài chim trên trời và loài cá dưới biển.[34] Sách Êxêchiên cũng tiên tri giống như vậy. Do đó, dấu để thoát khỏi tai vạ trong Êxêchiên chương 9 là lời tiên tri đồng nhất với ấn của Đức Chúa Trời được ghi chép trong Khải Huyền chương 7.

Những người trên trán có ghi dấu thoát khỏi tai vạ chính là những người than thở khóc lóc bởi những sự gớm ghiếc, tức là việc người ta từ bỏ điều răn của Đức Chúa Trời và thờ lạy hình tượng. Sôphôni gọi những người được cứu rỗi mà không bị chịu tai vạ cuối cùng là những người nhu mì làm theo mạng lịnh của Đức Chúa Trời.

Hỡi dân chẳng biết xấu hổ! Hãy nhóm hiệp lại, phải, hãy nhóm hiệp lại, trước khi mạng lịnh chưa ra, ngày giờ chưa qua như trấu, trước khi sự nóng giận của Đức Giêhôva chưa đến trên các ngươi, trước khi ngày thạnh nộ của Đức Giêhôva chưa đến trên các ngươi. Hỡi các ngươi là mọi kẻ nhu mì của đất, làm theo mạng lịnh của Chúa, hãy tìm kiếm Đức Giêhôva, tìm kiếm sự công bình, tìm kiếm sự nhu mì, hoặc giả các ngươi sẽ được giấu kín trong ngày thạnh nộ của Đức Giêhôva.

- Sôphôni 2:1–3

Sôphôni nói rằng những người giữ mạng lịnh của Đức Chúa Trời sẽ được cứu rỗi khỏi tai vạ, Êxêchiên chương 9 chép rằng những người có dấu trên trán sẽ được thoát khỏi tai vạ, còn Khải Huyền chương 7 thì chép những người được đóng ấn của Đức Chúa Trời trên trán sẽ được thoát khỏi tai vạ.[35] Dấu để thoát khỏi tai vạ duy chỉ là Lễ Vượt Qua thôi. Giống như khi tai vạ giáng xuống xứ Êdíptô đương thời Xuất Êdíptô, huyết của chiên con Lễ Vượt Qua trở thành dấu hiệu nên thiên sứ hủy diệt đã vượt qua, thì vào lúc tai vạ cuối cùng xảy đến, huyết của Đức Chúa Jêsus Christ là chiên con Lễ Vượt Qua, cũng trở nên ấn của sự cứu chuộc, tức là ấn của Đức Chúa Trời hầu cho được thoát khỏi tai vạ. Nói cách khác, người nhận ấn của Đức Chúa Trời là người giữ Lễ Vượt Qua giao ước mới, tức mạng lịnh của Đức Chúa Trời bằng tấm lòng nhu mì.

Đấng An Xang Hồng đem đến ấn của Đức Chúa Trời

Công việc đóng ấn của Đức Chúa Trời trong Khải Huyền chương 7 được bắt đầu từ phía mặt trời mọc. Sự mặc thị này cho biết rằng Lễ Vượt Qua từng bị biến mất vào năm 325 SCN sẽ xuất hiện ở Đại Hàn Dân Quốc, là đất nước phương đông phía mặt trời mọc. Đấng tiên tri Êsai cũng tiên tri về sự khôi phục của Lễ Vượt Qua.

Đức Giêhôva vạn quân sẽ ban cho mọi dân tộc, tại trên núi nầy, một tiệc yến đồ béo, một diên rượu ngon (aged wine: rượu nho lâu năm, bản dịch NIV), đồ béo có tuỷ, rượu ngon lọc sạch. Tại trên núi nầy Ngài sẽ trừ diệt mặt của đồ đắp trên muôn dân, và các màn che phủ mọi dân tộc. Ngài đã nuốt sự chết đến đời đời... Trong ngày đó, người ta sẽ nói rằng: Kìa, ấy là Đức Chúa Trời chúng ta; chúng ta đã mong đợi Ngài, và Ngài sẽ cứu chúng ta...

- Êsai 25:6–9

Mục đích Đức Chúa Trời ban tiệc yến với rượu nho lâu năm là để hủy diệt sự chết đến đời đời. Trong Kinh Thánh, rượu khiến cho sự chết biến mất, rượu chứa đựng lời hứa sự sống đời đời duy chỉ là rượu nho của Lễ Vượt Qua giao ước mới mà thôi.[24][36] Lời tiên tri này có nghĩa là Đức Chúa Trời sẽ đích thân tìm lại Lễ Vượt Qua giao ước mới mà đã không được giữ trong suốt khoảng thời gian dài kể từ thời các sứ đồ. Đấng đã khôi phục Lễ Vượt Qua giao ước mới mà duy chỉ Đức Chúa Trời mới có thể cho biết được, chính là Đấng An Xang Hồng.

Đấng An Xang Hồng đã giáng sinh tại Đại Hàn Dân Quốc, là đất nước đầu cùng đất phương đông tính từ đảo Bátmô, nơi sứ đồ Giăng nhìn thấy sự mặc thị. Ngài đã chịu phép Báptêm vào năm 30 tuổi là năm 1948 và rao truyền giao ước mới, là lẽ thật của sự cứu rỗi. Ấy là để làm ứng nghiệm lời tiên tri rằng công việc đóng ấn của Đức Chúa Trời được bắt đầu từ phương đông, phía mặt trời mọc sau năm 1945, khi Đại Chiến Thế Giới II kết thúc.[35] Theo lời tiên tri của Êsai, Đấng đem đến Lễ Vượt Qua giao ước mới chính là Đức Chúa Trời của chúng ta.

Xem thêm

Liên kết ngoài

Video liên quan

  • Lễ Vượt Qua, nhờ đó chúng ta có thể thoát khỏi tai vạ

Chú thích

  1. “Seal”. Dictionary.com. Vật dụng được làm ra để đóng dấu trên giấy tờ, có khắc tên của cá nhân, đoàn thể, quan chức v.v... lên gỗ, xương, sừng, thủy tinh, vàng v.v... nhằm lấy làm dấu hiệu nhất định = Con dấu.
  2. “I Côrinhtô 9:2”. Vì chính anh em là ấn tín của chức sứ đồ tôi trong Chúa.
  3. “Rôma 4:11”. Vậy, người đã nhận lấy dấu cắt bì, như dấu ấn của sự công bình mà người đã được bởi đức tin, khi chưa chịu cắt bì...
  4. “II Côrinhtô 1:22”. Ngài cũng lấy ấn mình mà đóng cho chúng tôi và ban của tin Ðức Thánh Linh trong lòng chúng tôi.
  5. “Giêrêmi 4:11-19”. Trong thời đó, sẽ nói cùng dân nầy và Giêrusalem rằng: Gió nóng đến từ các gò trọi nơi đồng vắng, thổi trên con gái dân ta... Ôi! tôi đau lòng, đau lòng! Cơn đau đớn quặn thắt lòng tôi; lòng đương bối rối trong tôi. Tôi không thể làm thinh! Hỡi linh hồn tôi, vì mầy nghe giọng kèn và tiếng giặc giã.
  6. “Sáng Thế Ký 15:5”. Ðoạn, Ngài dẫn người [Ápraham] ra ngoài và phán rằng: Ngươi hãy ngó lên trời, và nếu ngươi đếm được các ngôi sao thì hãy đếm đi. Ngài lại phán rằng: Dòng dõi ngươi cũng sẽ như vậy.
  7. “Luca 13:7”. bèn nói cùng kẻ trồng nho rằng: Kìa đã ba năm nay ta đến hái trái nơi cây vả nầy mà không thấy: hãy đốn nó đi; cớ sao nó choán đất vô ích?
  8. “ghetto”. Britannica. Khu vực cư trú được lập theo luật để người Giuđa sống tập trung vào ngày xưa.
  9. United States Holocaust Memorial Museum, "Ghi chép về số nạn nhân của cuộc thảm sát Holocaust và Đức Quốc Xã", 《Bách khoa toàn thư Holocaust》
  10. “Xuất Êdíptô Ký 12:29–30”. Vả, khi giữa đêm, Ðức Giêhôva hành hại mọi con đầu lòng tại xứ Êdíptô, từ thái tử của Pharaôn ngồi trên ngai mình, cho đến con cả người bị tù, và hết thảy con đầu lòng của súc vật. Ðương lúc ban đêm, Pharaôn, quần thần cùng hết thảy người Êdíptô đều chờ dậy; có tiếng kêu la inh ỏi trong xứ Êdíptô, vì chẳng một nhà nào là không có người chết.
  11. “Xuất Êdíptô Ký 12:37–38”. Dân Ysơraên đi từ Ramse đến Sucốt, số không kể con nít, được chừng sáu mươi vạn người đàn ông đi bộ. Lại có vô số người ngoại bang đi lên chung, luôn với chiên, bò, súc vật rất nhiều.
  12. “II Sử Ký 29:2–3”. Người làm điều thiện trước mặt Ðức Giêhôva, y theo mọi điều Ðavít, tổ phụ người, đã làm. Tháng giêng năm đầu người trị vì, người mở các đền của Đức Giêhôva ra, và sửa sang lại.
  13. “II Sử Ký 30:2”. Vua và các quan trưởng cùng cả hội chúng ở Giêrusalem hội nghị nhau, định dự lễ Vượt qua trong tháng hai.
  14. “I Các Vua 12:25–29”. Giêrôbôam bèn xây cất Sichem trên núi Épraim, và ở tại đó. Đoạn từ đó người đi ra xây cất Phênuên. Bấy giờ, Giêrôbôam nói thầm rằng: Hoặc nước sẽ trở về nhà Đavít chăng. Nếu dân sự nầy đi lên Giêrusalem đặng tế lễ tại trong đền của Đức Giêhôva, thì lòng họ chắc sẽ trở về chúa của họ, là Rôbôam, vua Giuđa; người ta sẽ giết ta đi và trở về với Rôbôam, vua Giuđa. Vậy, vua bàn định, rồi truyền làm hai con bò con bằng vàng, và nói với dân sự rằng: Các ngươi đi lên Giêrusalem thật khó thay! Hỡi Ysơraên! Nầy là các thần ngươi, đã đem ngươi ra khỏi xứ Êdíptô. Người đặt con nầy tại Bêtên, và con kia tại Đan.
  15. “II Sử Ký 30:1–10”. Êxêchia sai sứ đến cả Ysơraên và Giuđa, cũng viết thơ cho người Épraim và người Manase, đòi chúng tới đền Đức Giêhôva, tại Giêrusalem, đặng giữ lễ Vượt qua cho Giêhôva Đức Chúa Trời của Ysơraên... Vậy, các trạm vâng mạng đem thư của vua và của các quan trưởng đi khắp xứ Ysơraên và xứ Giuđa, thơ rằng... Các trạm đi thành nầy qua thành kia, trong khắp xứ Épraim, Manase, và cho đến đất Sabulôn; song người ta chê cười nhạo báng chúng.
  16. “II Sử Ký 30:11–12”. Dầu vậy, cũng có mấy người trong Ase, Manase, và Sabulôn chịu hạ mình xuống và đến Giêrusalem. Ðức Chúa Trời cũng cảm động người Giuđa, đồng lòng vâng mạng lịnh của vua và các quan trưởng đã truyền ra, theo lời của Ðức Giêhôva.
  17. “II Các Vua 17:4–6”. Nhưng vua Asiri thấy Ôsê toan mưu phản; vì Ôsê có sai sứ giả đến Sô, vua Êdíptô, và không nộp thuế cho vua Asiri như người hằng năm đã làm; vua Asiri bèn bắt người xiềng lại, và hạ ngục. Đoạn, vua Asiri đi lên xâm chiếm cả xứ, đến vây Samari trong ba năm. Năm thứ chín đời Ôsê, vua Asiri hãm lấy Samari, đem dân Ysơraên sang qua Asiri, lập họ ở tại Chala và trên bờ Chabo, sông của Gôxan, cùng trong các thành nước Mêđi.
  18. “II Các Vua 18:13–17”. Năm thứ mười bốn đời Êxêchia, Sanchêríp, vua Asiri, đến đánh các thành kiên cố của Giuđa và hãm lấy nó... Song, vua Asiri ở Laki sai Tạttan, Rápsari, và Rápsakê, đem theo một đạo binh mạnh, đến Giêrusalem đánh vua Êxêchia. Chúng đi lên Giêrusalem...
  19. Jean-Pierre Isbouts, 《Kinh Thánh và lịch sử》, dịch bởi Lee Sang Won, Kim Ngưu, 2010, trang 221, Giờ đây vương quốc Giuđa ở trong tình huống bị cô lập triệt để. Sanchêríp đã từ từ áp bức và tiến vào Giêrusalem. Những đồn lũy bao xung quanh Giêrusalem lần lượt bị chiếm đóng. Những thành lũy kiên cố của vương quốc Giuđa hết thảy đều bị chiếm lấy (II Các Vua 18:13). Kể cả trong các ghi chép trên cột đất sét hình lục giác của Sanchêríp cũng giải thích rằng “Vì Êxêchia không chịu khuất phục ta, nên ta đã bao vây 46 nơi gồm làng mạc, pháo đài và đô thành vững mạnh của người. Ta đã tấn công và chinh phục bằng bộ binh đi trên đoạn đường dốc và dùng búa để phá vỡ tường thành”.
  20. “II Sử Ký 32:10–11”. Sanchêríp, vua Asiri, nói như vầy: Các ngươi nương cậy điều gì, mà chịu ở vây trong thành Giêrusalem như thế? Êxêchia nói rằng: Giêhôva Ðức Chúa Trời chúng ta sẽ giải cứu chúng ta khỏi tay vua Asiri, ấy há chẳng phải người dỗ dành các ngươi đặng phó các ngươi đói khát cho chết hay sao?
  21. “II Các Vua 19:32–33”. Bởi cớ đó, Đức Giêhôva phán về vua Asiri như vầy: Nó sẽ không vào thành này, chẳng xạ tên trong nó, cũng chẳng kéo đến giơ khiên lên trước mặt nó, và chẳng đắp lũy nghịch nó. Đức Giêhôva phán: Nó sẽ trở về theo con đường nó đã đi đến, không vào trong thành nầy.
  22. “Hêbơrơ 10:1”. Vả, luật pháp chỉ là bóng của sự tốt lành ngày sau, không có hình thật của các vật...
  23. “Mathiơ 26:28”. vì nầy là huyết ta, huyết của sự giao ước đã đổ ra cho nhiều người được tha tội.
  24. 24,0 24,1 “Giăng 6:54”. Ai ăn thịt và uống huyết ta thì được sự sống đời đời; nơi ngày sau rốt, ta sẽ khiến người đó sống lại.
  25. “Giăng 6:56”. Người nào ăn thịt ta và uống huyết ta, thì ở trong ta, và ta ở trong người.
  26. “Giêrêmi 31:31-33”. Ðức Giêhôva phán: Nầy, những ngày đến, bấy giờ ta sẽ lập một giao ước mới với nhà Ysơraên và với nhà Giuđa... Ta sẽ đặt luật pháp ta trong bụng chúng nó và chép vào lòng. Ta sẽ làm Ðức Chúa Trời chúng nó, chúng nó sẽ làm dân ta.
  27. “I Phierơ 2:9”. Nhưng anh em là dòng giống được lựa chọn, là chức thầy tế lễ nhà vua, là dân thánh là dân thuộc về Ðức Chúa Trời...
  28. “Êphêsô 1:7”. Ấy là trong Ðấng Christ, chúng ta được cứu chuộc bởi huyết Ngài, được tha tội, theo sự dư dật của ân điển Ngài.
  29. “I Phierơ 1:18–19”. vì biết rằng chẳng phải bởi vật hay hư nát như bạc hoặc vàng mà anh em đã chuộc khỏi sự ăn ở không ra chi của tổ tiên truyền lại cho mình, bèn là bởi huyết báu Ðấng Christ, dường như huyết của chiên con không lỗi không vít,
  30. “Rôma 5:11”. Nào những thế thôi, chúng ta lại còn khoe mình trong Đức Chúa Trời bởi Đức Chúa Jêsus Christ chúng ta, nhờ Ngài mà chúng ta hiện nay đã được sự hòa thuận.
  31. “Rôma 5:9”. Huống chi nay chúng ta nhờ huyết Ngài được xưng công bình, thì sẽ nhờ Ngài được cứu khỏi cơn thạnh nộ là dường nào!
  32. “Côlôse 1:20”. và bởi huyết Ngài trên thập tự giá, thì đã làm nên hòa bình, khiến muôn vật dưới đất trên trời đều nhờ Ngài mà hòa thuận cùng chính mình Ðức Chúa Trời.
  33. “Công Vụ Các Sứ Đồ 20:28”. ... để chăn Hội Thánh của Ðức Chúa Trời, mà Ngài đã mua bằng chính huyết mình.
  34. “Sôphôni 1:3”. Ta sẽ diệt loài người và loài thú, chim trời và cá biển, cùng mọi sự ngăn trở với kẻ dữ; và ta sẽ trừ tiệt loài người khỏi mặt đất, Ðức Giêhôva phán vậy.
  35. 35,0 35,1 “Khải Huyền 7:1–3”. Sau việc ấy, tôi thấy bốn vị thiên sứ đứng ở bốn góc đất, cầm bốn hướng gió lại, hầu cho không gió nào thổi trên đất, trên biển, hay là trên cây nào. Tôi lại thấy một vị thiên sứ khác, từ phía mặt trời mọc mà lên, cầm ấn của Ðức Chúa Trời hằng sống. Người cả tiếng kêu bốn vị thiên sứ đã được quyền làm hại đất cùng biển, và bảo rằng: Chớ làm hại đất, biển và cây cối, cho đến chừng nào chúng ta đã đóng ấn trên trán những tôi tớ Ðức Chúa Trời chúng ta.
  36. “Luca 22:20”. Chén này là giao ước mới trong huyết Ta vì các ngươi mà đổ ra.