542
lần sửa đổi
Dòng 29: | Dòng 29: | ||
{{인용문|Constantine Đại đế ban ra sắc lệnh đầu tiên, bắt buộc công vụ hành chính và tư pháp nghỉ vào Chủ nhật, rồi cấm việc huấn luyện quân đội và cấm xem công diễn vào ngày này. Song, ông không có ý định chuyển chế độ ngày Sabát của Cựu Ước sang Chủ nhật. '''Ở Đông phương vẫn giữ Thứ Bảy là ngày Sabát'''.|Lee Jong Gi,《Sử hội thánh》,NXB Văn hóa Sejong, 1992, trang 145}} | {{인용문|Constantine Đại đế ban ra sắc lệnh đầu tiên, bắt buộc công vụ hành chính và tư pháp nghỉ vào Chủ nhật, rồi cấm việc huấn luyện quân đội và cấm xem công diễn vào ngày này. Song, ông không có ý định chuyển chế độ ngày Sabát của Cựu Ước sang Chủ nhật. '''Ở Đông phương vẫn giữ Thứ Bảy là ngày Sabát'''.|Lee Jong Gi,《Sử hội thánh》,NXB Văn hóa Sejong, 1992, trang 145}} | ||
Tuy nhiên, với việc ban hành lệnh nghỉ Chủ nhật, và cưỡng chế mọi người dân trong đế quốc phải nghỉ vào Chủ nhật bởi quyền uy của hoàng đế, kể cả hội thánh Đông phương cũng không còn lựa chọn nào khác ngoài việc thờ phượng vào Chủ nhật. | Tuy nhiên, với việc ban hành lệnh nghỉ Chủ nhật, và cưỡng chế mọi người dân trong đế quốc phải nghỉ vào Chủ nhật bởi quyền uy của hoàng đế, kể cả hội thánh Đông phương cũng không còn lựa chọn nào khác ngoài việc thờ phượng vào Chủ nhật. | ||
{{인용문|Ý nghĩa quan trọng nhất của chính sách này là việc ban hành pháp lệnh quy định Chủ nhật là ngày thờ phượng vào năm 321. Pháp lệnh này là sự công nhận ngày của Chúa như là một ngày lễ bình đẳng với ngày lễ của ngoại đạo, sự đặc thù của nó được tỏ ra thông qua sự nghỉ việc vào Chủ nhật. Song, ngày này không mang bất kỳ tên gọi nào mang tính Cơ Đốc giáo, '''nhưng chỉ được gọi đơn thuần là ngày đáng tôn kính,<ref>Trong sách bản gốc tiếng Anh không phải là “ngày mừng đáng tôn kính” mà được ghi chép bằng tiếng Latinh là “dies venerabilis solis (ngày mặt trời tôn nghiêm)”</ref>và về điều này không người ngoại đạo nào có thể phản đối được.''' |J. W. C. Wand, 《Sử Hội Thánh (Tập 1)》, Lee Jang Sik dịch, Hội Văn thư Cơ Đốc giáo Đại Hàn, 2000, trang 193}} | {{인용문|Ý nghĩa quan trọng nhất của chính sách này là việc ban hành pháp lệnh quy định Chủ nhật là ngày thờ phượng vào năm 321. Pháp lệnh này là sự công nhận ngày của Chúa như là một ngày lễ bình đẳng với ngày lễ của ngoại đạo, sự đặc thù của nó được tỏ ra thông qua sự nghỉ việc vào Chủ nhật. Song, ngày này không mang bất kỳ tên gọi nào mang tính Cơ Đốc giáo, '''nhưng chỉ được gọi đơn thuần là ngày đáng tôn kính,<ref>Trong sách bản gốc tiếng Anh không phải là “ngày mừng đáng tôn kính” mà được ghi chép bằng tiếng Latinh là “dies venerabilis solis (ngày mặt trời tôn nghiêm)”</ref> và về điều này không người ngoại đạo nào có thể phản đối được.''' |J. W. C. Wand, 《Sử Hội Thánh (Tập 1)》, Lee Jang Sik dịch, Hội Văn thư Cơ Đốc giáo Đại Hàn, 2000, trang 193}} | ||
Lệnh nghỉ Chủ nhật đã trở thành cơ hội để Cơ Đốc giáo chính thức xác lập việc thờ phượng Chủ nhật. Khi Cơ Đốc giáo bị bắt bớ, họ đã giữ vững lẽ thật như ngày Sabát v.v..., nhưng khi sự bắt bớ chấm dứt và được ưu đãi hơn, thì kể cả các hội thánh Đông phương vốn tuân thủ ngày Sabát cũng đã khuất phục trước đạo thần mặt trời của La Mã. Việc thờ phượng vào Chủ nhật không bắt nguồn từ sự dạy dỗ của Đức Chúa Jêsus hay các sứ đồ, mà là [[điều răn của loài người]] được xác lập dựa trên quyền uy của hoàng đế. | Lệnh nghỉ Chủ nhật đã trở thành cơ hội để Cơ Đốc giáo chính thức xác lập việc thờ phượng Chủ nhật. Khi Cơ Đốc giáo bị bắt bớ, họ đã giữ vững lẽ thật như ngày Sabát v.v..., nhưng khi sự bắt bớ chấm dứt và được ưu đãi hơn, thì kể cả các hội thánh Đông phương vốn tuân thủ ngày Sabát cũng đã khuất phục trước đạo thần mặt trời của La Mã. Việc thờ phượng vào Chủ nhật không bắt nguồn từ sự dạy dỗ của Đức Chúa Jêsus hay các sứ đồ, mà là [[điều răn của loài người]] được xác lập dựa trên quyền uy của hoàng đế. | ||
<small>{{xem thêm|Thờ phượng Chúa nhật (Thờ phượng Chủ nhật)|설명=더 자세한 내용은}}</small> | <small>{{xem thêm|Thờ phượng Chúa nhật (Thờ phượng Chủ nhật)|설명=더 자세한 내용은}}</small> | ||
===Sự lan rộng của chế độ ngày nghỉ lễ vào Chủ Nhật=== | ===Sự lan rộng của chế độ ngày nghỉ lễ vào Chủ Nhật=== | ||
Sau thời Constantine, Cơ đốc giáo đã nắm giữ vị trí vững chắc hơn trong đế quốc La Mã. Năm 392, hoàng đế [https://www.britannica.com/biography/Theodosius-I Theodosius] tuyên bố Cơ Đốc giáo (Công giáo theo tín điều Nicaea) là quốc giáo trên toàn lãnh thổ đế quốc La Mã, và cấm toàn bộ lễ thờ phượng của các tôn giáo khác. Khi tư tưởng của công giáo La Mã chiếm vị trí trung tâm, các quy định về ngày Chủ nhật trở nên nghiêm ngặt hơn. Tại công đồng Orléans năm 538, việc làm nông vào Chủ nhật bị cấm toàn bộ, và tại công đồng Narbonne năm 589, việc lao động vào Chủ nhật bị cấm tuyệt đối.<ref> | Sau thời Constantine, Cơ đốc giáo đã nắm giữ vị trí vững chắc hơn trong đế quốc La Mã. Năm 392, hoàng đế [https://www.britannica.com/biography/Theodosius-I Theodosius] tuyên bố Cơ Đốc giáo (Công giáo theo tín điều Nicaea) là quốc giáo trên toàn lãnh thổ đế quốc La Mã, và cấm toàn bộ lễ thờ phượng của các tôn giáo khác. Khi tư tưởng của công giáo La Mã chiếm vị trí trung tâm, các quy định về ngày Chủ nhật trở nên nghiêm ngặt hơn. Tại công đồng Orléans năm 538, việc làm nông vào Chủ nhật bị cấm toàn bộ, và tại công đồng Narbonne năm 589, việc lao động vào Chủ nhật bị cấm tuyệt đối.<ref>Jörg Lüfke, 《Lịch sử của thời gian và quyền lực》,Kim Yong Heon dịch, Alma, 2011, trang 86-87, “Các quyết định (đã được điều chỉnh thường xuyên) về canh tác, tức là về việc cày, cắt nho trong vườn nho, mùa gặt và đập lúa, điều này có nghĩa là bạn không nên làm những việc này vào ngày Chúa nhật để được đến nhà thờ nhiều hơn và nhận được ân sủng cầu nguyện. - Pháp chế Hội Thánh của Hội đồng Orleans, Điều 31”, “Hội đồng Narbonne năm 589 đã quy định việc cấm làm việc với những điều khoản nghiêm ngặt không có lựa chọn, tức là thậm chí không cho phép sử dụng các công cụ. “Không ai, dù tự do hay nô lệ, Gothic, La Mã, Syria, Hy Lạp hay Do Thái, được làm bất kỳ công việc nào vào Ngày của Chúa, cũng như không được kéo dây cương con bò trừ khi bắt buộc phải làm như vậy. - Pháp chế Hội Thánh của Hội đồng Narbonne, Điều 4.”</ref><br> | ||
Chế độ ngày nghỉ vào Chủ nhật cũng phổ biến ở các nước Tây Âu tích cực đón nhận công giáo La Mã. Đại đế Carolus ([https://www.britannica.com/biography/Charlemagne Charlemagne]) của vương quốc Frank đã đưa ra pháp lệnh vào năm 789 nhằm chỉ định Chủ nhật là ngày thờ phượng và ngày nghỉ ngơi, đồng thời cấm mọi công việc lao động chân tay.<br> | Chế độ ngày nghỉ vào Chủ nhật cũng phổ biến ở các nước Tây Âu tích cực đón nhận công giáo La Mã. Đại đế Carolus ([https://www.britannica.com/biography/Charlemagne Charlemagne]) của vương quốc Frank đã đưa ra pháp lệnh vào năm 789 nhằm chỉ định Chủ nhật là ngày thờ phượng và ngày nghỉ ngơi, đồng thời cấm mọi công việc lao động chân tay.<br> | ||
Các nhà cải cách tôn giáo thế kỷ 16 đã chỉ trích giáo hội công giáo La Mã và kêu gọi tự do tín ngưỡng, nhưng họ đã không thể tìm lại được ngày Sabát của [[giao ước mới]], và thờ phượng Chủ nhật vẫn được duy trì y nguyên. Chế độ ngày nghỉ vào Chủ nhật được những người theo [https://www.britannica.com/topic/Puritanism Thanh giáo] tiếp nối, kế thừa mạch của những nhà cải cách tôn giáo. Vào thế kỷ 17, những người theo Thanh giáo di cư từ Anh sang Mỹ để tìm kiếm tự do tôn giáo, đã tuân thủ nghiêm ngặt việc thờ phượng vào Chủ nhật, đồng thời thi hành luật cấm các hoạt động như buôn bán, du lịch, diễn kịch và lễ hội v.v... vào Chủ nhật. Luật này còn được gọi là “luật Chủ nhật (Sunday law) hoặc “luật xanh ([https://www.britannica.com/topic/blue-law blue law])”. Ở một số địa phương tại Mỹ, nơi truyền thống này vẫn còn sót lại đến ngày nay, người ta không thể mua bán rượu hoặc một số loại hàng hóa vào Chủ nhật .<ref>"[http://www.econovill.com/news/articleView.html?idxno=555063 | Các nhà cải cách tôn giáo thế kỷ 16 đã chỉ trích giáo hội công giáo La Mã và kêu gọi tự do tín ngưỡng, nhưng họ đã không thể tìm lại được ngày Sabát của [[giao ước mới]], và thờ phượng Chủ nhật vẫn được duy trì y nguyên. Chế độ ngày nghỉ vào Chủ nhật được những người theo [https://www.britannica.com/topic/Puritanism Thanh giáo] tiếp nối, kế thừa mạch của những nhà cải cách tôn giáo. Vào thế kỷ 17, những người theo Thanh giáo di cư từ Anh sang Mỹ để tìm kiếm tự do tôn giáo, đã tuân thủ nghiêm ngặt việc thờ phượng vào Chủ nhật, đồng thời thi hành luật cấm các hoạt động như buôn bán, du lịch, diễn kịch và lễ hội v.v... vào Chủ nhật. Luật này còn được gọi là “luật Chủ nhật (Sunday law) hoặc “luật xanh ([https://www.britannica.com/topic/blue-law blue law])”. Ở một số địa phương tại Mỹ, nơi truyền thống này vẫn còn sót lại đến ngày nay, người ta không thể mua bán rượu hoặc một số loại hàng hóa vào Chủ nhật .<ref>"[http://www.econovill.com/news/articleView.html?idxno=555063 Quận Bergen, New Jersey, các cửa hàng đóng cửa vào Chủ Nhật]", (Econovill), 2021. 11. 13., “Hiện tại, Quận Bergen là khu vực duy nhất ở New Jersey duy trì luật xanh (blue law), có nghĩa là các nhà bán lẻ không thể hoạt động vào Chủ nhật ngoại trừ các tiệm bánh, hiệu thuốc và cửa hàng tạp hóa nơi có thể mua thực phẩm hoặc thuốc thiết yếu. Các sản phẩm như đồ chơi trẻ em, quần áo, chảo rán không thể mua được. Một số vùng của nước Mỹ vẫn có luật xanh, nhưng chúng rất hạn chế: ở Đồi Chapel, Bắc Carolina, bạn không thể mua rượu vào Chủ nhật và ở Bắc Dakota, bạn không thể mua ô tô.”</ref><br> | ||
Luật Chủ nhật tại Mỹ đã dần suy yếu về mức độ theo dòng chảy thời gian. Tuy nhiên, do sự bành trướng của thực dân Anh, là quê hương của những người theo Thanh giáo, và việc truyền giáo nước ngoài của Anh và Mỹ, v.v... chế độ nghỉ việc vào Chủ nhật đã lan rộng khắp châu Á và châu Phi. Ngoại trừ một số quốc gia Hồi giáo hiện đang thờ phượng vào thứ Sáu và người Ysơraên nghỉ ngơi vào thứ Bảy theo ngày Sabát của [[giáo Giuđa]], hầu hết các quốc gia đều chỉ định Chủ nhật là ngày nghỉ.<ref>"[http://www.mediainnews.com/news/articleView.html?idxno=20542 | Luật Chủ nhật tại Mỹ đã dần suy yếu về mức độ theo dòng chảy thời gian. Tuy nhiên, do sự bành trướng của thực dân Anh, là quê hương của những người theo Thanh giáo, và việc truyền giáo nước ngoài của Anh và Mỹ, v.v... chế độ nghỉ việc vào Chủ nhật đã lan rộng khắp châu Á và châu Phi. Ngoại trừ một số quốc gia Hồi giáo hiện đang thờ phượng vào thứ Sáu và người Ysơraên nghỉ ngơi vào thứ Bảy theo ngày Sabát của [[giáo Giuđa]], hầu hết các quốc gia đều chỉ định Chủ nhật là ngày nghỉ.<ref>"[http://www.mediainnews.com/news/articleView.html?idxno=20542 Ở các nước Hồi giáo, Thứ Sáu là ngày lễ và Chủ nhật là ngày thường?)]", 《Mediain News》, 2022. 1. 3., “Các Tiểu vương quốc Ả Rập Thống nhất (UAE) tuyên bố sẽ coi Thứ Bảy và Chủ nhật là ngày nghỉ lễ kể từ tháng 1 năm 2022 và quy định này hiện đang được thực hiện. ... Đã có khá nhiều quốc gia Hồi giáo (những quốc gia có đa số người theo đạo Hồi) từ lâu đã coi Chủ nhật là ngày nghỉ lễ và Thứ Sáu là ngày thường. Ví dụ như Tunisia, Morocco, Mauritania và Lebanon ở Bắc Phi, Kazakhstan ở Liên Xô cũ và các quốc gia có đa số người Hồi giáo khác ở Trung Á và Malaysia (phần lớn các tỉnh, bao gồm cả khu vực đô thị), Indonesia ở Đông Nam Á, Pakistan và Thổ Nhĩ Kỳ. Đây là những quốc gia có đa số người Hồi giáo. Ở những nước này, thứ Sáu được coi là ngày thường và Chủ nhật được coi là ngày nghỉ lễ.”</ref><ref>"[https://www.mk.co.kr/news/all/4256725 Ysơraên đóng cửa tiệm vào Thứ Bảy]", (Maeil Business), 2007. 1. 19., “Ngày Sabát là một trong những nền văn hóa độc đáo nhất của Ysơraên. Về nguyên tắc, không nên làm việc gì vào ngày Sabát, nghĩa đen là ngày nghỉ ngơi. Vì vậy, ngày Sabát bắt đầu vào tối thứ Sáu và kết thúc vào tối thứ Bảy, được coi là ngày cuối tuần đối với người Ysơraên. Các cơ quan công cộng và các công ty nói chung cũng nghỉ vào thứ Sáu và thay vào đó, một tuần bắt đầu vào Chủ nhật.”</ref> | ||
==Xem thêm== | ==Xem thêm== |
lần sửa đổi